Ngày thứ tư, 01/02/2023, lúc 11:03 (theo giờ Việt Nam).
Sương Nguyệt Anh là ai? Tiểu sử, cuộc đời gian nữ chủ bút đầu tiên của báo chí Việt Nam được Google Doodle tôn vinh.
Ai là người mang tên Sương Nguyệt Anh?


Nguyễn Thị Ngọc Khuê, hay còn được gọi là Sương Nguyệt Anh, là một nhà thơ và là người phụ nữ đầu tiên tại Việt Nam giữ chức vụ chủ bút. Tạp chí Nữ giới chung, do bà quản lý, là một tạp chí dành cho phụ nữ đầu tiên được xuất bản tại Sài Gòn. Ngoài tên Sương Nguyệt Anh, bà còn sử dụng nhiều tên khác như Xuân Khuê, Nguyệt Nga và Nguyệt Anh.
Hồi ký về Sương Nguyệt Anh.
Năm sanh: 1864.
Năm qua đời: 1921.
Nơi sinh: xã An Đức, huyện Ba Tri, tỉnh Bến Tre.
Hành trình cuộc đời của Sương Nguyệt Anh.
Sương Nguyệt Anh là con gái thứ tư của nhà thơ Nguyễn Đình Chiểu, được biết đến là một cô gái thông minh từ khi còn nhỏ. Vì cha mù và gia đình đông đảo, cô phải đảm nhận việc chăm sóc gia đình và giúp cha làm thuốc, đồng thời học cách chữa bệnh từ người cha của mình. Nhờ tinh thần ham học, ban ngày cô giúp đỡ gia đình, trong khi ban đêm lại dành thời gian để đọc sách và viết thơ. Cùng với người chị của mình là Nguyễn Thị Kim Xuyến, hai chị em đã được cha truyền đạt rất nhiều điều. Với tài năng và nhan sắc nổi trội, hai chị em Nhị Kiều đã được người dân xung quanh khen ngợi và tôn vinh.


Sau khi cha bà qua đời khi bà mới 24 tuổi, cuộc sống của Sương Nguyệt Anh đã trải qua một bước ngoặt lớn. Ông Phủ Xuyên – tri phủ Ba Tường đã đến cầu hôn bà nhưng bị từ chối, dẫn đến lòng oán hận của bà và cố gắng hãm hại ông. Để tránh những hậu quả tiếp theo, bà cùng gia đình của anh trai Nguyễn Đình Chúc đã chuyển đến Cái Nứa (Mỹ Tho) sau đó đến Rạch Miễu để ở nhờ nhà ông nghè Trương Văn Mân. Tại đây, bà đã tìm thấy duyên với ông Phó tổng Hòa Quới – Nguyễn Văn Tính, người đã mất vợ và được lòng người dân địa phương. Cả hai đã có một cô con gái tên là Nguyễn Thị Vinh.
Ông Nguyễn Văn Tính qua đời khi đang trong thời gian hôn nhân ngắn ngủi, khi đó Sương Nguyệt Anh mới chỉ mới 30 tuổi. Sau đó, bà đã nuôi con gái một mình và sống một cuộc sống cô đơn sau khi mất đi chồng và cha mẹ. Góa phụ Xuân Khuê đã thêm từ “Sương” vào trước tên “Nguyệt Anh” và từ đó trở thành “Sương Nguyệt Anh”.
Con đường đã trở thành nhà báo nữ đầu tiên của báo chí Việt Nam.
Sương Nguyệt Anh là một người yêu nước rộng hiểu và ao ước đất nước được giải phóng khỏi ách thống trị. Cô ấy đáp ứng nhiệt tình phong trào Đông Du của Phan Bội Châu trong giai đoạn từ năm 1906 đến 1908. Sương Nguyệt Anh đã bán một phần đất của mình để hỗ trợ cho các sinh viên sang Nhật Bản để học tập.
Sương Nguyệt Anh cùng với một nhóm những người yêu nước đã sẵn sàng cho việc xuất bản tờ báo đầu tiên dành cho phụ nữ Việt Nam vào năm 1917. Sau đó, vào ngày 1/2/1918, tờ báo “Nữ giới chung” đã phát hành số đầu tiên và Sương Nguyệt Anh trở thành nữ chủ bút đầu tiên của báo chí tại Việt Nam. Trụ sở chính của tờ báo này được đặt tại địa chỉ số nhà 155 đường Taberd (hiện nay là đường Nguyễn Du, quận 1, TP.HCM). Tờ báo “Nữ giới chung” tập trung vào việc nâng cao dân trí và khuyến khích phát triển nông thương một cách bền vững, đồng thời đóng góp vào việc tôn vinh vai trò của phụ nữ trong xã hội.


Được mời làm biên tập viên của tờ báo Đèn Nhà Nam sau sự thành công của “Nữ giới chung”, tuy nhiên bà đã từ chối vì tờ báo chỉ hoạt động được 1 năm với 22 số báo thì đã tạm ngưng phát hành.
Trong khoảng thời gian này, Sương Nguyệt Anh thường xuyên cảm thấy đau mắt và sức khỏe ngày một suy giảm. Tuy nhiên, sau một thời gian chữa trị không hiệu quả, đôi mắt của bà đã trở nên hoàn toàn mù. Dù vậy, bà vẫn cố gắng giúp đỡ người khác và tiếp tục công việc của cha bằng cách chữa bệnh và dạy chữ Hán cho người dân.
Tại thôn Mỹ Chánh Hòa, Sương Nguyệt Anh qua đời ở tuổi 57 vào tháng 1 năm 1921. Bà được chôn cất tại khu lăng mộ của cha mẹ ở ấp 6, xã An Đức, huyện Ba Tri, tỉnh Bến Tre hiện nay, là nơi tưởng nhớ về nhà thơ Nguyễn Đình Chiểu.


Sương Nguyệt Anh, người đã trở thành chủ bút đầu tiên của báo chí Việt Nam, để lại di sản thơ ca có giá trị và được coi là một người tiên phong trong cuộc đấu tranh cho quyền lợi và địa vị của phụ nữ Việt Nam trong những năm đầu thế kỷ XX. Ngày nay, sự tôn trọng và tự hào được thể hiện bằng việc đặt tên bà cho nhiều đường phố, trường học, câu lạc bộ…